Cô giáo Nguyễn Thị Linh – Tấm gương nhà giáo tiêu biểu

Lượt xem:


Cuộc sống quanh ta có những con người rất bình dị, nhưng những việc làm lại không bình dị, đó là tấm gương sáng cho chúng ta học tập và noi theo. Vâng, có một người như vậy, cô đã khiến tôi rất ngưỡng mộ bởi lòng nhiệt tình, sự nỗ lực phấn đấu không mệt mỏi, có bản lĩnh tuyệt vời của một giáo viên luôn tâm huyết với sự nghiệp “trồng người”. Người tôi muốn nói đến là cô Nguyễn Thị Linh, nguyên Tổ trưởng chuyên môn Tổ Sử – Địa – Giáo dục công dân, nguyên Bí thư Chi bộ Khoa học xã hội Trường trung học phổ thông chuyên Lê Khiết, tỉnh Quảng Ngãi.

Cô Nguyễn Thị Linh sinh ngày 14 tháng 12 năm 1960, hiện ở tại số nhà 24 Nguyễn Du, thành phố Quảng Ngãi, cô đã nghỉ hưu từ tháng 1 năm 2016. Sinh ra trong gia đình bố là sĩ quan quân đội, mẹ là cán bộ công nhân viên, gia đình cô chỉ có hai chị em gái, cô là con gái lớn trong nhà. Tốt nghiệp đại học sư phạm Huế, chuyên ngành Địa lí, năm 1984, cô được phân công về dạy ở trường Nghĩa Hành cách nhà khoảng 15 km. Hằng ngày cô phải đạp xe từ trường về nhà,  mặc dù vậy cô vẫn vui vẻ cùng đồng nghiệp trao đổi chuyên môn, đầu tư giáo án, tham gia các công việc xã hội, làm công tác chủ nhiệm, mọi công việc cô đều hoàn thành xuất sắc.

Cô Linh về Trường THPT chuyên Lê Khiết năm 1991, từ năm 1997 khi nhập ba môn Sử, Địa, GDCD tôi được sinh hoạt cùng tổ chuyên môn với cô. Cô là một giáo viên có trình độ chuyên môn giỏi, rất nhiệt tình và có trách nhiệm cao trong công việc, đặc biệt là luôn rất tâm huyết với sự nghiệp “trồng người”.

Mặc dù hoàn cảnh gia đình neo đơn, ba mẹ tuổi lớn hay đau ốm nhưng cô biết vượt qua khó khăn để hoàn thành tốt mọi công việc. Trong cô, lòng say mê nghề nghiệp, tình thương yêu đối với học sinh, đồng nghiệp và tinh thần trách nhiệm luôn tỏa sáng. Cô đã nhiều lần đạt giải cao trong các kì thi giáo viên dạy giỏi cấp trường, giải Nhì trong kì thi giáo viên dạy giỏi cấp tỉnh, được công nhận danh hiệu Giáo viên giỏi tỉnh rất sớm cùng nhiều danh hiệu khác.

Nổi bật nhất là thành tích bồi dưỡng học sinh giỏi. Là người phụ trách đội tuyển học sinh giỏi môn Địa lí, cô Linh đã truyền đến học sinh niềm đam mê khám phá, phát huy tính sáng tạo trong học tập, Tôi là người may mắn được kề vai sát cánh với cô trong lĩnh vực này và do vậy tôi thấu hiểu được sự  nhọc nhằn của nó.

Sau mỗi kì thi học sinh giỏi quốc gia, chúng tôi tuy không nói ra nhưng ai cũng gầy sọp đi bởi sự đầu tư và lo lắng cho các em. Nhưng rồi chúng tôi cũng không bao giờ quên được những phút giây vô cùng hạnh phúc, đó là khi biết tin các em trong đội tuyển đạt kết quả cao trong các kì thi học sinh giỏi quốc gia. Đơn giản chỉ là niềm vui vì sự đầu tư của chúng tôi đã được đền đáp, còn lúc đó đâu có cơ chế như bây giờ, không được tính giờ chuyên, không được thưởng, không được bằng khen. Cho đến khi về hưu cô Linh chưa một lần được nâng bậc lương trước thời hạn. Cô Linh thường nói với tôi: “Thôi em, có giải quốc gia là chị vui rồi”.

Tính đến ngày nghỉ hưu, cô có 16 học sinh giỏi quốc gia, 20 học sinh đạt huy chương Olimpic và hơn 100 học sinh giỏi cấp tỉnh. Lớp lớp học sinh của cô Linh đã ngày càng trưởng thành. Có em đi du học ở nước ngoài trở thành thạc sĩ, tiến sĩ; có em về lại trường thành đồng nghiệp của cô… Kết quả mà cô đã dày công “vun trồng”, không chỉ riêng các em học sinh mà đồng nghiệp cũng phải thầm ngưỡng mộ và khâm phục cô.

Không những giỏi về chuyên môn, cô Linh còn là một điển hình tích cực trong mọi hoạt động phong trào của nhà trường. Đặc biệt, cô luôn quan tâm đến việc xây dựng đội ngũ, nhiều học sinh của cô trước đây là học sinh giỏi quốc gia nay đã trở thành đồng nghiệp của cô như em Nguyễn Thị Thùy Trang học lớp chuyên Địa lý do cô phụ trách, hai lần đạt học sinh giỏi quốc gia (năm 2004 giải Ba, 2005 giải Nhì). Trong công tác chuyên môn cô Linh rất nghiêm túc và thẳng thắn, các chuyên đề bồi dưỡng học sinh giỏi của giáo viên trong tổ cô luôn góp ý rất chân tình và chu đáo. Chính vì sự thẳng thắn nên đôi khi có giáo viên tự ái hay hờn giận nhưng sau khi nghĩ lại thì lại càng kính trọng cô hơn.

Cô Linh là “cây đa, cây đề” trong đội ngũ giáo viên Địa lí của tỉnh Quảng Ngãi. Cô tham gia Hội đồng khoa học của trường và Sở giáo dục; làm tổ trưởng chuyên môn tổ Sử- Địa – GDCD; là giám khảo thường xuyên trong các hội thi “Giáo viên dạy giỏi” cấp tỉnh. Điều đáng quý là dù ở cương vị nào, cô vẫn luôn khiêm nhường, giản dị, tận tụy chỉ bảo dìu dắt lớp đàn em. Cô quan tâm việc dự giờ các giáo viên trẻ, góp ý chân tình, cởi mở để giúp họ cùng tiến bộ.

Với mong muốn truyền lại những kiến thức và kinh nghiệm quý báu được tích luỹ trong quá trình giảng dạy của mình, cô thường xuyên viết sáng kiến kinh nghiệm, soạn các chuyên đề bồi dưỡng học sinh giỏi để các đồng nghiệp có thể tham khảo. Dù không còn trẻ nhưng tinh thần ham học hỏi của cô rất đáng nể. Cô học ngoại ngữ, vi tính để có thể ứng dụng công nghệ thông tin vào giảng dạy. Cô rất mong muốn tự mình tạo ra một phần mềm để giảng dạy môn Địa lý được tốt hơn.

Cô Linh còn là người luôn hòa đồng, lắng nghe góp ý từ các đồng nghiệp, mạnh dạn đề xuất nhiều ý kiến thiết thực trong đổi mới phương pháp dạy học, đánh giá học sinh. Việc làm của cô đã  khơi dậy ý thức tự học, tự nghiên cứu, học hỏi lẫn nhau trong tập thể giáo viên, góp phần nâng cao trình độ chuyên môn.

Ngoài cương vị tổ trưởng chuyên môn, cô còn là Đảng ủy viên, Bí thư Chi bộ Khoa học xã hội. Trong công tác Đảng, cô vẫn luôn tận tâm, nhiệt tình, bồi dưỡng, dìu dắt thế hệ trẻ vào hàng ngũ của Đảng. Cô luôn là người tích cực, gương mẫu trong việc học tập và làm theo tấm gương đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh.

Được làm việc cùng cô Linh, tôi đã học hỏi ở cô rất nhiều về lòng nhiệt tình, tinh thần trách nhiệm, tận tâm với học sinh và đồng nghiệp, đặc biệt là bản lĩnh làm việc. Có những lúc áp lực do công việc nhiều khiến tôi quá mệt mỏi nhưng nghĩ tới cô Linh tôi lại thấy mình như được tiếp thêm sức mạnh để làm việc tốt hơn. Đúng là cô Linh đã có sự lan tỏa rất lớn đối với tôi và đồng nghiệp. Đó là sự lan tỏa tích cực và giúp chúng tôi đem lại hiệu quả cao trong công việc.

Cô Linh lập gia đình muộn nên đường con cái rất khó khăn, Cô rất thương yêu trẻ con, luôn mong ước có một đứa con để nuôi dạy nhưng không được, kể cả mơ ước nhận con nuôi. Mới đây, tôi thật vô cùng đau đớn khi biết tin cô bị bệnh hiểm nghèo, nhưng với bản lĩnh phi thường cô đã từng giờ, từng ngày vượt qua bệnh tật. Trở lại với cuộc sống bình thường nhưng lại không bình thường này cô Linh vẫn luôn lạc quan, bản lĩnh. Trong những ngày này khi tôi và đồng nghiệp đến thăm, cô vẫn luôn trao đổi về chuyên môn, truyền đạt kinh nghiệm cho chúng tôi, căn dặn chúng tôi về chuyên môn lẫn cả việc giữ gìn sức khỏe. Cô thường nhắc tôi: “Phải dìu dắt thế hệ trẻ em à”. Tôi băn khoăn: Không biết mình có xứng đáng với niềm tin của cô không?

Những gì tôi viết trên đây còn quá khiêm tốn đối với cô Linh, nhưng tôi biết nếu viết hơn nữa cô sẽ không đồng ý và chắc chắn tôi sẽ bị cô khiển trách. Với lòng say mê nhiệt tình, sự nỗ lực phấn đấu không mệt mỏi, tinh thần trách nhiệm và đặc biệt là lòng tận tâm, nhiệt huyết với sự nghiệp “trồng người”, cô giáo Nguyễn Thị Linh thật xứng đáng là một giáo viên tiêu biểu trong ngành giáo dục và là tấm gương sáng để các giáo viên, học sinh học tập và noi theo./.

Nguyễn Thị Thủy – Ban Biên tập